Đồng Hới – Lạc bước đi đâu, dừng chân ăn gì?

12-11-2024

Đồng Hới – một chốn dừng chân, nơi mỗi bước đi dường như vương vấn hơi thở của mưa nắng, của hương đất trời Quảng Bình theo từng mùa. Nếu mùa mưa kéo dài, phố nhỏ Đồng Hới như khoác lên mình chiếc áo lãng đãng, mờ sương, từng con đường, góc phố như chìm đắm trong sự dịu dàng, mát lành của những cơn mưa nhẹ. Rồi khi mùa khô sang, thành phố lại bừng sáng dưới nắng vàng, những bãi cát trắng lấp lánh bên dòng Nhật Lệ, như một nét đẹp yên bình giữa nhịp sống thường nhật.

 

Nhưng đến với Đồng Hới, làm sao bỏ lỡ được hành trình ẩm thực phong phú, nơi những món ăn đậm chất quê hương đã làm ấm lòng bao kẻ xa xứ. Ở đây, bánh bèo mềm mại mà đậm đà, bánh bột lọc trong veo, ngọt bùi vị tôm thịt, hay bánh nậm, bánh khoái giòn tan dậy hương nơi đầu lưỡi. Đi chầm chậm qua các khu chợ, sẽ không khó để tìm thấy những quầy hàng nhỏ với bánh chì, bánh rán – giản dị mà lôi cuốn, hay một bát cháo bánh canh bột lọc nghi ngút khói, nồng ấm. Và đừng quên ghé qua những quán ven đường để thưởng thức trà xương rồng mát lành hay canh chua cá đuối xương rồng chua thanh, nồng vị biển.

 

Đồng Hới không chỉ là một địa danh để khám phá, mà còn là nơi để người ta đắm mình vào từng vị mặn mà, từng giọt nắng và cơn mưa, để rồi, khi quay lưng bước đi, trái tim vẫn như bịn rịn không rời.

 

1. Những Điều Không Thể Bỏ Qua

 

Biển Nhật Lệ

 

Nếu một ngày nào đó bạn đặt chân đến Đồng Hới, nhất định đừng bỏ lỡ bãi biển Nhật Lệ – nơi mà nắng dịu dàng phủ vàng bờ cát trắng mịn, và làn nước xanh ngọc bích lấp lánh dưới ánh mặt trời như những mảnh pha lê vỡ. Ở đây, Nhật Lệ vẽ nên giấc mơ của những kẻ yêu biển, những người thích thả mình vào con sóng dập dìu, hay đơn giản là cảm nhận sự mềm mại của cát len lỏi dưới từng ngón chân trần.

 

Cái tên “Nhật Lệ” nghe thật mơ màng, phải không? “Nhật” là Mặt Trời, “Lệ” là giọt nước mắt. Một cái tên gắn liền với lịch sử từ thế kỷ 17, khi đất nước còn bị chia cắt bởi Vương triều Trịnh ở Đàng Ngoài và Vương triều Nguyễn ở Đàng Trong. Gianh là dòng sông định mệnh, phân chia hai miền không thể hòa giải. Những người con phương Nam rời xa quê hương, đứng bên bờ sông mà đau đáu nhớ về miền Bắc, nước mắt hòa vào sông, trôi mãi ra biển. Và thế là Nhật Lệ, nơi chốn lưu giữ những giọt lệ nhớ thương ấy, ra đời.

 

 

Bãi biển Nhật Lệ vẫn còn đó, hoang sơ như ngày đầu. Đi bộ dọc bờ biển, nơi gió khẽ mơn trớn làn da, hay nằm dài trên cát, để hương biển lùa vào từng sợi tóc – chẳng cần gì hơn, bạn sẽ thấy lòng nhẹ tênh như thể nỗi lo toan đời thường đã bị sóng biển cuốn trôi.

 

Sáng sớm là lúc Nhật Lệ đẹp nhất. Khi mọi thứ còn đang say giấc, biển yên ả như tấm gương khổng lồ phản chiếu bầu trời hồng nhạt. Hãy thử một lần dậy sớm, thiền định dưới ánh bình minh, và cảm nhận lòng biết ơn sâu sắc với Mẹ Thiên Nhiên. Gió lạnh nhẹ mơn man, mang theo mùi mặn của biển, và đâu đó, tiếng sóng vỗ bờ như lời thủ thỉ của đại dương. Nhắm mắt lại, nghe tiếng sóng, nghe những cơn gió vờn qua, bỗng thấy lòng lặng xuống. Nghĩ về những người từng đứng đây, nhớ quê hương đến nghẹn lòng.

 

Còn buổi tối, khi Nhật Lệ khoác lên mình vẻ sống động khác biệt, đó là lúc để hòa mình vào nhịp sống địa phương. Chọn một quán nhỏ ven biển, gọi vài món hải sản tươi ngon, cầm ly bia mát lạnh, và để mình lạc vào câu chuyện, tiếng cười của người dân bản xứ. Có những khoảnh khắc bạn sẽ chẳng bao giờ quên, những khoảnh khắc thật giản dị mà đong đầy, chẳng khác gì một cái ôm ấm áp của biển.

 

Đồi Cát Quang Phú

 

Đồi cát Quang Phú – cái tên nghe qua có thể bạn đã từng nghe nhắc đến, nằm ở xã Quang Phú, cạnh xã Nhân Trạch, huyện Bố Trạch, cách trung tâm Đồng Hới chừng 10km về phía Đông Bắc. Người ta thường miêu tả như vậy.

 

Còn tôi, tôi sẽ kể bạn nghe thế này: muốn đến đồi cát ấy, chỉ cần hỏi anh bạn Google, gõ 'Đồi Cát Quang Phú,' rồi cứ thế mà đi. Đạp xe cũng được, nhưng nếu bạn muốn cảm nhận trọn vẹn gió và cát, tôi khuyên bạn nên phóng xe máy, để cái nắng mùa hè gần 39 độ C vuốt ve làn da – một cảm giác không dành cho người sợ cháy nắng.

 

 

Bạn tự hỏi đến Quang Phú sẽ có gì đặc biệt ư? Một lời đùa thôi: chẳng có gì cả. Nhưng thật ra, có đấy. Biển xanh nối liền những đồi cát vàng, một khung cảnh mà chẳng cần lời mô tả cầu kỳ. Đứng giữa thiên nhiên rộng lớn, đường chân trời như đang dỗ dành mọi muộn phiền trong bạn lắng xuống.

 

Rồi hãy thử trò trượt cát nhé. Chỉ cần thuê một tấm ván nhựa đơn giản, giá chỉ 30.000 đồng cho hai tiếng vui chơi. Lúc đầu, có lẽ bạn sẽ ngã nhiều hơn trượt, nhưng khi đã quen, cảm giác lao xuống từ đỉnh đồi khiến tim bạn nhảy múa, nhất là khi tiếng cười của bạn bè vang vọng khắp không gian.

 

Tôi nhớ lần đầu tiên mình đến Quang Phú, nắng hắt xuống cát nóng bỏng như muốn thiêu đốt cả mặt đất. Một cụ già ở đó kể rằng ngày xưa, lũ trẻ trượt cát chẳng cần ván, chỉ có cái mông làm 'tấm chắn.' Nghe cụ kể, tôi mỉm cười, và khi tôi tự mình lao xuống đồi cát, tôi cười phá lên, như thể tuổi thơ xa xưa bỗng ùa về trong từng hạt cát vàng lung linh. Đôi khi, những kỷ niệm chẳng hề phai nhạt, mà chỉ đợi một khoảnh khắc như thế để sống lại.

 

Lưu ý nho nhỏ mà bạn không nên bỏ qua: Thời gian đẹp nhất để khám phá đồi cát Quang Phú là vào lúc bình minh, khi ánh nắng dịu nhẹ từ 5:00 - 8:00 sáng, hoặc khi hoàng hôn buông xuống từ 16:00 - 18:00 chiều. Đừng dại mà ghé thăm vào giữa trưa, cái nắng chói chang có thể khiến bạn 'chao đảo' và chẳng còn tâm trí nào mà tận hưởng vẻ đẹp nơi đây. À, và nhớ mang theo kem chống nắng, bôi thật kỹ, trừ khi bạn có ước mơ hóa thân thành... một cục than đen cháy khét!

 

Di Tích Nhà Thờ Tam Tòa

"‘Tam’ nghĩa là Ba, còn ‘Tòa’ nghĩa là Tháp. Ba ngọn tháp ấy từng là nơi linh thiêng thờ cúng ba vị công chúa: Huyền Trân, Liễu Hạnh, và Cửu Huyền Thất Tổ.

 

Ngày xưa, Nhà thờ Tam Tòa từng được coi là một trong những nhà thờ đẹp nhất Việt Nam, với vẻ kiêu sa của kiến trúc Bồ Đào Nha nổi bật bên bờ sông Nhật Lệ. Được xây dựng từ năm 1887, trong thời vua Đồng Khánh khi văn hóa Pháp dần được thấm nhuần, nơi đây từng vang vọng tiếng chuông ngân từ tháp chuông cao vút, dẫn dắt những tâm hồn tìm về cõi an lành.

 

Nhưng rồi chiến tranh đến, và năm 1965, những quả bom Mỹ tàn phá ngôi nhà thờ kiêu hãnh ấy. Phần còn lại của Nhà thờ Tam Tòa giờ đây được giữ lại, như một vết thương chưa lành, như một chứng nhân câm lặng của bao đau thương. Ngọn đồi nơi ngôi thánh đường đứng trơ trọi nhìn ra dòng Nhật Lệ lặng lẽ trôi, vẫn còn lưu giữ những câu chuyện mà chỉ cần đứng đó, bạn sẽ cảm nhận được.

 

 

Tôi từng nghe một người dân địa phương kể lại, rằng những ngày bom đạn trút xuống, mọi người trong làng đều chạy về nhà thờ, ôm nhau cầu nguyện cho sự sống. Sau chiến tranh, khi quay lại, họ lặng người trước đống đổ nát, nhớ về mái tháp từng sừng sững. Chỉ còn những mảnh vụn đá, nhưng linh hồn của ngôi nhà thờ, của những ký ức xưa cũ, vẫn còn đó.

 

Nhà thờ Tam Tòa, hơn cả một di tích, là dấu vết của thời gian và tinh thần kiên cường của con người Quảng Bình. Nó gợi nhắc về những thăng trầm, những mất mát, và cả niềm hy vọng chưa bao giờ tắt. Đến đây, bạn không chỉ chiêm ngưỡng kiến trúc mà còn cảm nhận được những nhịp đập, những hơi thở còn vang vọng từ quá khứ.

 

Quảng Bình Quan – Dấu Tích Của Cuộc Nội Chiến Việt Nam

 

Quảng Bình Quan – một cánh cổng mà khi đứng trước, bạn sẽ cảm thấy như mình vừa bước vào một phần linh hồn của lịch sử, một nơi mà từng viên gạch, từng vết nứt đều kể lại câu chuyện về một thời kỳ cam go, đầy máu và mồ hôi. Đây không chỉ là một cánh cổng trong số ba cổng của Lũy Đào Duy Từ – hệ thống thành lũy vững chãi được xây dựng từ năm 1631 để bảo vệ Đàng Trong khỏi những cuộc tấn công dữ dội từ triều Trịnh phương Bắc – mà còn là một biểu tượng của lòng kiên cường và khát vọng tự do.

 

 

Hãy tưởng tượng xem, giữa bối cảnh những năm 1639, khi Quảng Bình Quan lần đầu tiên được dựng lên, Đào Duy Từ – người con xứ Thanh, sinh ra và lớn lên dưới quyền cai trị của triều Trịnh, nhưng lại dốc lòng phục vụ Chúa Nguyễn Phúc Nguyên của Đàng Trong – đã mang hết tài năng mình để thiết kế nên những bức tường bảo vệ kiên cố. Chúa Nguyễn kính nể gọi ông là “Thầy,” một danh xưng mà chỉ những người thực sự tài giỏi và đáng kính mới được nhận. Hệ thống lũy thành ấy, suốt 50 năm dài những trận giao tranh ác liệt, đã giữ vững vùng đất phía Nam trước cơn bão chiến tranh không ngớt.

 

Vậy mà thời gian và chiến trận vẫn chẳng nể ai. Những gì từng là một pháo đài vững chãi, giờ đây chỉ còn lại vài phần nhỏ, những mảnh vỡ giữa cỏ dại và gió lộng. Nhưng đừng vội buồn, bởi những tàn tích ấy, dù chỉ còn là những mảnh ghép lặng lẽ, vẫn đủ để khiến lòng ta rộn lên cảm xúc – đó là sự tự hào, là lòng biết ơn về những ký ức hào hùng mà tổ tiên ta đã khắc sâu vào đất mẹ Quảng Bình.

 

Thành Đồng Hới

Chuyến hành trình ngược dòng lịch sử đưa ta đến Thành Đồng Hới, một công trình cổ kính được xây dựng vào năm thứ 10 triều Gia Long (1812). Nơi đây từng là chứng nhân cho những năm tháng đầy biến động, đứng hiên ngang trên nền đất của lũy Trấn Ninh – dấu tích của Lũy Đào Duy Từ mà Chúa Nguyễn Phúc Nguyên đã dày công lập nên từ năm 1631, gắn liền với pháo đài Đông Hải năm 1774 trong cơn bão lửa của cuộc Nội Chiến Trịnh-Nguyễn.

 

 

Thoạt đầu, thành chỉ là những lớp đất nện thô sơ, nhưng vào năm 1824, dưới triều Minh Mạng, một sĩ quan người Pháp được mời đến và thổi hồn vào công trình bằng những viên gạch vững chắc, thiết kế theo phong cách Vauban nổi tiếng của châu Âu. Xung quanh thành, một hào nước rộng đến 28 mét vây quanh như tấm khiên bảo vệ. Thành trì có dáng hình vuông mạnh mẽ, bốn góc nhô ra như những pháo đài canh gác.

 

Dạo bước trên con đường dài 1.860 mét vòng quanh thành, bạn sẽ thấy bức tường cao 4 mét vươn mình thách thức thời gian. Phía Tây, mặt thành rộng 1,35 mét sừng sững, như một bức tranh hùng vĩ khắc họa sự kiên cường. Ba cánh cổng lớn – Bắc, Nam, Đông – mỗi cổng tự hào với những tháp tám mái được thiết kế tỉ mỉ, bên dưới là những cây cầu xây dựng tinh xảo, nối liền thành với thế giới bên ngoài. Năm 1842, dưới triều vua Thiệu Trị, thành lại được tu sửa, gia cố thêm sự vững chãi, như một lần nữa nhắc nhở chúng ta về ý chí sắt đá của người Việt, mãi mãi trường tồn qua những thử thách khắc nghiệt.

 

Chợ Đồng Hới

 

Người ta hay bảo, linh hồn của một thành phố nằm trọn trong nhịp sống của khu chợ địa phương, và Chợ Cá Đồng Hới là minh chứng rõ ràng nhất cho điều đó. Nằm giữa lòng thành phố ven biển, chợ hiện lên như một bức tranh sống động, nơi mỗi ngõ ngách đều rộn ràng hơi thở của biển khơi. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, bạn sẽ bị cuốn hút bởi những “kho báu” đại dương mới được mang lên bờ: cá nục tươi rói, những con mực căng tròn, và những con nghêu biển béo mập, tất cả tỏa sáng dưới ánh mặt trời, kể về sự trù phú của vùng biển này.

 

 

Nhưng hãy đừng vội nghĩ rằng Chợ Cá Đồng Hới chỉ có hải sản. Khám phá sâu hơn, bạn sẽ thấy nơi đây còn là thiên đường của những loại rau củ xanh mướt, những quả trái cây chín mọng, và các món đặc sản đậm chất địa phương, góp phần làm phong phú thêm bức tranh ẩm thực của Đồng Hới. Nếu bạn chịu khó dạo quanh từng quầy hàng, bạn sẽ bước vào một thế giới thảo mộc và gia vị mê hoặc, nơi mỗi mùi hương đều khơi dậy niềm đam mê khám phá ẩm thực truyền thống Việt Nam.

 

Trong cái nhộn nhịp của chợ, mỗi gian hàng dường như mang theo một câu chuyện riêng. Những người ngư dân bày biện sản vật của mình với niềm tự hào, trong khi các bác nông dân nâng niu từng loại trái cây, rau củ như những đứa con tinh thần. Tiếng cười nói rôm rả của người bán, hòa quyện với âm thanh trao đổi tấp nập của khách mua, tạo nên một bản giao hưởng đầy sức sống, phả đậm cái chất văn hóa riêng biệt của vùng đất này.

 

Bước chân vào chợ, tôi vô tình gặp bác Thắng – một ngư dân đã đi qua hơn sáu thập kỷ cuộc đời với biển cả. Bác vừa xếp từng con cá tươi lên mẹt vừa kể: "Từ hồi mười bốn tuổi, tôi đã ra biển. Ngày nào cũng thế, sóng gió có lớn cỡ nào, chợ vẫn mở, người vẫn đông. Chúng tôi như sóng biển, dữ dội nhưng không bao giờ ngơi nghỉ." Chỉ vài lời giản dị ấy thôi, mà tôi bỗng thấy, chợ Đồng Hới không chỉ là nơi buôn bán đơn thuần, mà còn là linh hồn kiên cường, là nhịp đập mãnh liệt của thành phố này.

 

Bảo Tàng Quảng Bình

 

Bảo tàng – nơi lưu giữ những mảnh ghép ký ức, từng bức ảnh, từng hiện vật như những chứng nhân thầm lặng của thời gian, là nguồn thông tin chân thật và sống động nhất. Bước chân vào Bảo tàng Quảng Bình, bạn sẽ như được cuốn vào một hành trình xuyên suốt lịch sử đầy màu sắc của vùng đất này. Gần 1.000 bức ảnh và hiện vật quý giá được trưng bày khắp ba tầng lầu, từng chủ đề mở ra những câu chuyện mà chỉ có khi tự mình trải nghiệm, bạn mới thực sự thấu hiểu.

 

 

Hành trình bắt đầu từ thiên nhiên kỳ vĩ của Quảng Bình, nơi những nguồn tài nguyên vô giá đã nuôi dưỡng cuộc sống con người qua hàng ngàn năm. Tiếp theo là bức tranh văn hóa rực rỡ của các dân tộc bản địa, những truyền thống và tập tục tạo nên sự phong phú của vùng đất này. Bước vào không gian trưng bày thời kỳ tiền sử và văn hóa Champa, bạn sẽ cảm nhận được dấu ấn của những nền văn minh đã từng hưng thịnh nơi đây. Và rồi, từng bước khám phá Quảng Bình qua những cuộc chiến khốc liệt: từ thời kỳ kháng chiến chống Pháp, đến cuộc chiến chống Mỹ oai hùng, và sự kiên cường tái thiết sau chiến tranh, tất cả như tái hiện trước mắt bạn, đầy cảm hứng và khâm phục.

 

Những bộ sưu tập được tìm thấy qua các cuộc khai quật khảo cổ sẽ khiến bạn trầm trồ: những chiếc bát sứ, bình gốm Mỹ Cường hay những đồng tiền cổ từ cả ngàn năm trước, tất cả đều kể những câu chuyện mà chỉ khi đứng trước chúng, bạn mới cảm nhận được hết sự tinh tế và bí ẩn.

 

 

Bảo tàng Quảng Bình không chỉ đơn thuần là một nơi trưng bày; nó là một không gian sống, nơi bạn có thể gắn kết sâu sắc với những mốc lịch sử đã định hình nên tinh thần mạnh mẽ của người dân nơi đây. Đừng chỉ đi qua, hãy dừng lại, lắng nghe, và để chính mình chìm đắm vào những dòng ký ức đã từng làm rung động cả một dân tộc.

 

Tượng Đài Mẹ Suốt

Dọc bờ Nhật Lệ lặng lẽ, Tượng đài Mẹ Suốt vươn mình đứng đó như một dấu chấm lặng mà thẳm sâu, thấm đẫm cái hồn của lòng dũng cảm và tình yêu đất nước. Không hào nhoáng trong sách vở, mà lặng lẽ in hằn trong lòng những người từng chứng kiến. Mẹ Suốt ấy mà, vững vàng như chính dòng sông mà mẹ chèo lái, đưa từng chuyến đò qua làn bom đạn ngút trời. Mẹ, với sự bình thản đến kỳ lạ, hết lần này đến lần khác, đưa quân và lương thực qua khói lửa hỗn độn, lòng trung thành vững chắc như dòng nước Nhật Lệ cứ chảy mãi dưới chân thuyền.

 

 

Tượng đài kia, không chỉ đơn thuần là những khối đá, khối đồng lạnh lẽo. Đứng giữa bầu trời rộng mở, dòng Nhật Lệ vẫn chảy dài, như một ký ức về quá khứ, hiện diện nhưng không ồn ào, nhắc nhở nhưng không rầm rộ. Chỉ cần đứng yên ở đó thôi, không cần lời giải thích dài dòng, bạn sẽ cảm nhận được những gì nơi này từng chứng kiến, cảm nhận được ý chí mãnh liệt của những con người đã tồn tại, đã chiến đấu. Người dân nơi đây nhắc về Mẹ Suốt với một sự kính trọng lặng lẽ, mà lại đậm sâu, trong một thế giới đầy vội vã và dễ quên lãng.

 

Và với những ai lữ khách – người đang bước qua những cảnh quan mà mẹ từng đi, tượng đài này chẳng khác nào một nhịp cầu đưa ta ngược về miền ký ức xa xôi. Để từ đó, ta nghe rõ nhịp đập bất tận của đất Quảng Bình, nơi ký ức hòa cùng dòng sông, mãi mãi không phai nhòa.

 

Và nếu bạn có chút thời gian rảnh rỗi, hãy nhảy lên một chiếc xe đạp, khám phá những con đường nhỏ của Đồng Hới. Tất cả các điểm đến (ngoại trừ Đồi Cát Quang Phú), đều chỉ cách trung tâm thành phố vỏn vẹn 5 đến 10 phút đạp xe, như một cuộc phiêu lưu nhỏ giữa lòng phố biển thanh bình.

 

2. Ăn Gì Ở Đồng Hới

 

Ẩm thực ở Đồng Hới là một câu chuyện thú vị mà bạn sẽ muốn kể lại mãi về sau. Có những món mà ngày xưa chẳng ai để ý đến, giờ bỗng chốc trở thành đặc sản nức tiếng, khiến thực khách phương xa không thể nào quên. Nhưng điều đặc biệt nhất lại nằm ở những quán ăn đơn sơ, chẳng cần biển hiệu hoành tráng hay quảng cáo rầm rộ trên mạng xã hội. Ở đây, những người dân chân chất biến gian bếp gia đình thành những quán nhỏ ấm cúng, nơi mà hương vị ngon nhất lại thường ẩn mình ở một góc nhỏ, xa trung tâm một chút.

 

Bạn sẽ phải lặn lội tìm đến, như một chuyến hành trình nho nhỏ, để khám phá ra những món ăn ấy. Nhưng đừng lo, thành phố Đồng Hới xinh xắn này nhỏ lắm, chỉ cần vài phút đạp xe qua những con đường rợp bóng mát, bạn đã có thể thưởng thức trọn vẹn hương vị đặc trưng. Cứ như thế, hành trình khám phá ẩm thực nơi đây trở thành một trải nghiệm nhẹ nhàng mà không kém phần thú vị, để lại trong tim bạn một cảm giác đầy lãng mạn và thân thương.

 

Bánh Lọc (Tapioca Dumpling)

 

Lang thang qua những con phố nhỏ ở Đồng Hới, không thể không dừng lại để thưởng thức một món ăn trứ danh mà bất cứ ai đến đây cũng phải thử – Bánh Lọc. Cái bánh trong suốt, mỏng tang, vừa giòn vừa dai làm từ bột sắn, bên trong là nhân thịt tôm tươi ngon, tất cả hòa quyện hoàn hảo với chén nước mắm mặn mà, ngọt nhẹ. Một miếng cắn vào thôi, mà cảm giác như cả miền Trung đầy nắng gió hiện lên trong từng hương vị.

 

 

Bánh Lọc có hai loại: một loại gói trong lá chuối xanh mướt, mùi thơm thoảng nhẹ như gió biển, và một loại không gói, bày trần trụi nhưng đầy hấp dẫn. Cứ thử ghé vào một quán nhỏ ven đường hay tìm đến chợ địa phương, nơi mà những người bán hàng giản dị ngày ngày làm ra từng mẻ bánh nóng hổi, dẻo quánh bằng cả tình yêu với quê hương. Muốn nếm vị Bánh Lọc nổi tiếng nhất? Thẳng tiến đến quán Hương Hoài ở số 17, đường Lê Thành Đồng.

 

Mỗi lần cắn miếng bánh, tôi lại nhớ đến những bữa cơm đơn sơ ở quê, mùi lá chuối thoang thoảng, và hình ảnh bàn tay mẹ thoăn thoắt gói từng chiếc bánh, như muốn gom cả nỗi nhớ và sự khéo léo vào từng hương vị. Một món ăn không chỉ là ẩm thực, mà còn là cả một hành trình cảm xúc, chở theo biết bao câu chuyện của con người miền Trung chất phác, kiên cường.

 

Cháo Bánh Canh (Vietnamese Udon)

 

Lăn bánh xe dọc những con phố nhộn nhịp ở Đồng Hới, bạn sẽ thấy ngay những biển hiệu đơn sơ ghi 'Cháo Bánh Canh' hay 'Cháo Canh' ở khắp nơi. Tên gọi thì nghe như món cháo gạo quen thuộc, nhưng đừng để điều đó đánh lừa bạn. Cháo Bánh Canh ở đây là một sự kết hợp tuyệt vời giữa bánh canh bột gạo dai mềm và nước dùng thơm ngọt, đậm đà, khiến bất cứ ai cũng phải tò mò nếm thử.

 

Mỗi bát cháo bánh canh là một bức tranh hương vị đa sắc: từ những miếng cá tươi rói, con cua ngọt chắc, tôm đỏ au, trứng béo bùi cho đến thịt heo mềm thơm. Người Đồng Hới đã biến món ăn này thành bữa sáng không thể thiếu, một phần của nhịp sống ngày mới ở vùng đất ven biển này. Hãy thử dừng lại, ngồi xuống một quán nhỏ ven đường, để hơi nóng của bát cháo tỏa lên mặt, mùi thơm ngập tràn khắp không gian và lòng bạn sẽ thấy như được ôm ấp bởi cái giản dị, nồng hậu của miền Trung nắng gió.

 

 

Nếu bạn muốn thưởng thức Cháo Bánh Canh đúng chất Đồng Hới, hãy ghé qua những quán ăn đậm vị truyền thống, nơi mà chỉ cần ngồi xuống, bạn đã cảm nhận được sự nồng hậu của người dân xứ biển.

 

- Quán O Hạnh – Số 04, đường Lê Thành Đồng: Một địa chỉ quen thuộc với dân địa phương, nơi những bát cháo nóng hổi luôn được nêm nếm vừa miệng, làm hài lòng cả những vị khách khó tính nhất.

 

- Quán Bà Hồng – Số 51, đường Nguyễn Hữu Cảnh: Bà Hồng đã có bao năm chăm chút từng bát cháo, từ cách chọn nguyên liệu tươi cho đến công thức nấu nước dùng đặc trưng, khiến ai đã ăn một lần là nhớ mãi.

 

- Quán truyền thống Mệ Luốc (hơn 60 năm nay) – Số 238, đường Lý Thái Tổ: Đã tồn tại qua hơn sáu thập kỷ, nơi đây là một hành trình quay ngược thời gian, thưởng thức món ăn theo công thức xưa cũ, gợi nhớ những kỷ niệm xa xưa của bao thế hệ.

 

- Quán 75 – Số 01, đường Lê Quý Đôn: Đơn giản, mộc mạc nhưng đầy chất lượng. Bát cháo ở đây luôn mang hương vị chân thật của cuộc sống người dân Đồng Hới, một bữa sáng nhanh gọn nhưng ấm áp.

 

Bánh Bèo (Steamed Rice Cakes with Shrimp)

 

Trong vô số món ăn vặt rải rác khắp các con phố ở Đồng Hới, Bánh Bèo vẫn giữ vị trí đặc biệt trong trái tim người yêu ẩm thực. Cũng như bao món ăn khác của Việt Nam, Bánh Bèo mang trong mình sự hài hòa giữa hai nguồn tài nguyên quý giá: biển cả và đồng ruộng. Những miếng bột gạo trắng mịn, hấp vừa chín tới, kết hợp cùng lớp tôm hấp giã nhuyễn, làm dậy lên vị ngọt ngào mà không gì có thể thay thế được.

 

 

Nhưng điều làm nên linh hồn của Bánh Bèo lại nằm ở bát nước mắm. Không đậm đà, mặn mòi như ta thường thấy, nước mắm ăn kèm ở đây được pha ngọt dịu, thêm chút nước luộc tôm và đường. Khi giọt nước mắm chạm vào chiếc bánh, vị mềm mịn của bột, vị ngọt thanh của tôm, và cái đậm đà tinh tế của nước chấm cứ thế quyện vào nhau, khiến từng miếng cắn trở thành một khoảnh khắc khó quên.

 

Bánh Bèo không đơn thuần là món ăn, mà là một ký ức trôi dạt từ tuổi thơ, khi mùi tôm thơm ngát và giọt nước mắm dịu ngọt gợi lên những ngày hè bình yên, đầy ắp tiếng cười.

 

Bạn có thể tìm thấy Bánh Bèo ở nhiều nơi, nhưng để cảm nhận được cái hồn của món ăn này, phải tìm đến những quán nhỏ ven đường, nơi người làm bánh tỉ mỉ từng chiếc, như đang cất giữ ký ức của cả một vùng đất.

 

- Bánh bèo Dì Tiếp – Số 29, đường Lê Thành Đồng: Quán nhỏ, giản dị nhưng đầy ắp hương vị xưa cũ, nơi mà mỗi chiếc bánh đều được làm bằng tất cả sự chăm chút.

 

-Bánh bèo Cô Vân – Số 80, đường Lê Thành Đồng: Hãy ghé qua đây nếu bạn muốn thưởng thức Bánh Bèo trong một không gian ấm cúng, và để cảm nhận sự chân chất của người dân địa phương.

 

- Bánh bèo Anh Đào – Số 11, đường 15A: Quán này mang đến một trải nghiệm mới mẻ, nhưng vẫn giữ trọn vẹn vị ngọt bùi của tôm và cái mềm mại của bột gạo.

 

Mỗi quán là một câu chuyện nhỏ, một góc ký ức mà bạn chỉ có thể hiểu hết khi nếm thử miếng Bánh Bèo tan dần trên đầu lưỡi.

 

Bánh Khoái (Crispy Vietnamese Pancake)

 

Bánh khoái Quảng Bình – một món ăn dân dã mà chỉ cần nghe tên thôi đã đủ để kích thích vị giác của những ai yêu ẩm thực. Đây là món ăn truyền thống nổi bật của vùng đất miền Trung đầy nắng gió, khiến bao du khách phải tìm đến thưởng thức mỗi khi đặt chân tới Quảng Bình. Với lớp vỏ giòn rụm hoàn hảo và hương vị đậm đà khó quên, bánh khoái từ lâu đã vượt ra khỏi giới hạn của một món ăn vặt bữa xế, trở thành biểu tượng ẩm thực khiến ai cũng muốn thử ít nhất một lần trong đời.

 

Bánh khoái Quảng Bình có bề dày lịch sử, gắn liền với thói quen ăn uống của người dân miền Trung, nơi luôn tìm kiếm sự đơn giản nhưng ngon miệng trong từng bữa ăn. Điều đầu tiên khiến bánh khoái gây ấn tượng chính là lớp vỏ vàng ruộm, giòn tan được làm từ bột gạo trộn cùng trứng gà, một số nơi còn khéo léo thêm chút bột nghệ để tạo màu sắc bắt mắt. Nhân bánh khoái là sự kết hợp hài hòa của tôm tươi, thịt heo thái mỏng, và giá đỗ, tất cả hòa quyện tạo nên vị ngọt tự nhiên và độ tươi ngon đặc trưng của miền biển.

 

 

Nhưng điều làm nên hồn cốt của món ăn này chính là bát nước chấm đậm vị – một sự pha trộn cầu kỳ từ gan lợn, lạc rang, và các loại gia vị đặc trưng. Thứ nước chấm này không chỉ thêm vị mặn mà còn mang lại sự béo bùi, cân bằng hoàn hảo với hương vị của bánh. Và đừng quên những đĩa rau sống xanh mát đi kèm: dưa chuột tươi mát, xà lách giòn rụm, rau thơm thanh mát… tất cả hòa quyện để tạo nên một trải nghiệm ẩm thực tròn đầy, khiến thực khách mê mẩn từ miếng đầu tiên đến miếng cuối cùng.

 

Người ta hay nhầm lẫn bánh khoái với bánh xèo bởi vẻ ngoài khá giống nhau, nhưng nếu để ý kỹ, bạn sẽ thấy những khác biệt thú vị. Bánh khoái nhỏ hơn, dày và giòn hơn so với bánh xèo mỏng và lớn. Lớp bột làm bánh khoái được pha đặc hơn, giúp bánh có độ giòn tan đặc trưng khi chiên. Nhân bánh khoái cũng phong phú hơn, không chỉ có thịt và tôm mà còn kèm theo giá đỗ và nhiều loại rau ăn kèm. Nước chấm bánh khoái là điểm nhấn tạo nên sự khác biệt, đậm đà, thơm ngậy và đặc biệt khiến ai nếm thử một lần là không thể quên.

 

Chính nhờ những đặc trưng riêng biệt ấy, bánh khoái đã trở thành một phần không thể thiếu trong hành trình khám phá ẩm thực Quảng Bình. Vì vậy, khi có dịp ghé thăm vùng đất này, đừng quên dành thời gian thưởng thức món bánh khoái trứ danh, một trải nghiệm ẩm thực chắc chắn sẽ để lại dấu ấn khó phai.

 

Một chuyến du lịch Quảng Bình sẽ không trọn vẹn nếu bạn chưa thưởng thức món bánh khoái trứ danh. Đặc biệt là ở thành phố Đồng Hới, bạn có thể dễ dàng tìm thấy những quán bánh khoái nổi tiếng, nơi món ăn được chế biến với tất cả sự tỉ mỉ và giữ trọn vẹn hương vị truyền thống. Đi dạo quanh trung tâm thành phố, bạn sẽ bị cuốn hút bởi mùi hương thơm lừng từ những chiếc bánh khoái vừa chiên xong, giòn tan và hấp dẫn. Nhưng nếu bạn muốn một trải nghiệm khác biệt, hãy thử ghé những quán ven biển – nơi mà bánh khoái hải sản mang đến vị ngon đặc trưng của biển cả, giòn rụm và đậm đà.

 

Dưới đây là một số địa chỉ bạn không thể bỏ lỡ:

 

- Quán Cô Năm: Số 13 Trần Hưng Đạo, thành phố Đồng Hới. Một địa chỉ nổi tiếng với bánh khoái giòn rụm và nước chấm đậm vị, luôn đông khách vào mỗi buổi chiều.

 

- Quán Ly Ly: Số 11A Cô Tám, thành phố Đồng Hới. Đây là nơi lý tưởng để bạn thưởng thức bánh khoái cùng không gian ấm cúng, gần gũi.

 

- Quán bánh khoái Tứ Quý: Số 17 Cô Tám, thành phố Đồng Hới. Bánh ở đây có lớp vỏ vàng rụm, nhân tôm thịt đầy đặn, luôn để lại ấn tượng mạnh mẽ cho thực khách.

 

- Quán Thùy Phương: Số 09 Cô Tám, thành phố Đồng Hới. Một địa điểm lý tưởng để nhâm nhi bánh khoái và cảm nhận nhịp sống địa phương.

 

Hãy dành thời gian dạo quanh những quán này, gọi cho mình một phần bánh khoái nóng hổi, giòn tan và tận hưởng trọn vẹn hương vị độc đáo của Quảng Bình!

 

Bạn có muốn một buổi chiều thong dong trên chiếc xe đạp, khám phá từng ngõ ngách của Đồng Hới khi nắng chiều dần tắt không? Hãy thử để làn gió biển mơn trớn gương mặt, nghe tiếng rì rầm của sóng và khám phá những món ăn đậm đà hương vị quê hương. Bởi biết đâu, bạn sẽ tìm thấy một góc nhỏ bình yên cho riêng mình, trong thành phố nhỏ nhưng đầy ắp yêu thương này.

 

Liên hệ Công ty Lữ hành Phong Nha Việt để được tư vấn!

Công ty Lữ hành Phong Nha Việt 💧

- Đặt tour giá tốt và thiết kế dịch vụ tour theo yêu cầu

- Đặt vé máy bay, khách sạn, nhà hàng

- Tour trọn gói & tour ghép đoàn

Trụ sở: 46 Bà Triệu, Đồng Phú, Đồng Hới, Quảng Bình

Website: https://phongnhaviet.com/

Youtube: https://www.youtube.com/@phongnhaviet1298

☎️Hotline: 0911367789

 

 

Bình luận

Xem bình luận của khách hàng (Tổng cộng 4)

Chi Le Thi

07-01-2025

Rất thú vị! Tôi sẽ đi du lịch Quảng Bình vào mùa hè năm nay

HSTOURISM

12-11-2024

So beautiful

Minh Châu

12-11-2024

Bài Blog quá hay, đọc bài Blog của bạn mình chỉ muốn khoác balo và về Quảng Bình ngay luôn đấy. Yêu Quảng Bình quá, hẹn gặp lại vào một ngày gần nhất!

Bibi

12-11-2024

Là 1 cư dân của Đồng Hới nhưng mình còn chưa biết hết những điểm đến này. Hy vọng có nhiều bài viết về ẩm thực hơn nữa để mình lê lết